Tuesday, August 17, 2010

Cung điện Westminster - Anh Quốc

Cung điện Westminster - Anh Quốc

Cung điện Westminster toạ lạc ngay bên bờ sông Thames ở Westminster thuộc thủ đô London của nước Anh, là nơi làm việc và nghị sự của Hạ Viện và Thượng Viện của Quốc hội Vương Quốc Anh. Nó còn có tên gọi khác là Nhà Quốc hội.


Toà nhà chiếm một vị trí quan trọng, là trung tâm quyền lực của nước Anh đã hơn 1000 năm nay. Trước đây, nó là nơi ở của Hoàng gia, còn ngày nay, trải qua nhiều sự cố, bị tàn phá bởi chiến tranh và nhiều lần sửa chữa tu bổ, nó đã trở thành một cung điện nguy nga tráng lệ và mang tính lịch sử lâu đời. Cung điện được xây dựng từ thời trung cổ, sau một vụ cháy lớn năm 1834, nó được sửa chữa lại trong một thời gian dài khoảng 30 năm kế tiếp. Với một lối kiến trúc rất tinh xảo và phức tạp, toà nhà hiện giờ gồm có 1.200 phòng, 100 cầu thang và có tổng cộng khoảng 3 km lối đi và hành lang. Khu đại sảnh Westminster là một trong những khu vực mang đậm dấu ấn lịch sử vẫn còn giữ gần như nguyên vẹn những đường nét xưa, ngày nay được sử dụng cho các sự kiện lớn của đất nước. Hai bên cung điện là hai toà tháp cao vút lên gọi là tháp Victoria và tháp Đồng hồ – nơi có chiếc đồng hồ nổi tiếng thế giới với cái chuông lớn: tháp đồng hồ Big Ben.

Trong thời gian nghỉ hè của Quốc hội, cung điện Westminster mở cửa đón các tour du lịch vào tham quan. Các đoàn khách được tổ chức thành những nhóm có hướng dẫn viên riêng, theo từng loại ngôn ngữ như Pháp, Đức, Tây Ban Nha, Ý… và có những quy định khá nghiêm ngặt. Đặc biệt, du khách phải chuẩn bị cho một chuyến tham quan phải đi bộ rất nhiều, do đó trẻ em còn quá nhỏ sẽ bị hạn chế.

Du khách vào cung điện qua lối vào chính là cổng St Stephen, sau khi tham quan các phòng họp thượng viện, hạ viện, các phòng khánh tiết, phòng trưng bày nghệ thuật, các phòng chức năng khác sẽ đến phòng khánh tiết trung tâm. Đó là một đại sảnh hình bát giác, một điểm nhấn trọng tâm của cung điện nằm giữa nhà Hạ viện và Thượng viện – một “ngã tư” của nhà Quốc hội. Bên kia phòng họp Thượng viện là một hành lang riêng rẽ xuyên qua phía dưới tháp Victoria dẫn đến khu vực từng là nơi Quốc hội nhà nước đầu tiên của nước Anh nghị sự và điều hành, phòng riêng của Nữ Hoàng, gallery nghệ thuật của Hoàng Gia. Gallery cũng là nơi các nghị sĩ của hai viện gặp gỡ và nghe các bài diễn văn của các vị đứng đầu nhà nước và chính phủ. Phía bắc của nhà Hạ viện là khu văn phòng dành cho các bộ trưởng và các quan chức chính phủ.

Công trình đặc biệt nổi tiếng nhất của cung điện là Tháp Đồng hồ – còn gọi là tháp Big Ben. Thật ra Big Ben là tên “nick name” của quả chuông treo trong tháp đồng hồ, còn tên gọi chính thức của nó lại là “Quả chuông lớn” (Great Bell). Khách tham quan sẽ được người hướng dẫn trình bày lịch sử của tháp, của quả chuông nổi tiếng và làm thế nào chiếc đồng hồ của tháp lại được mệnh danh là chiếc đồng hồ công cộng chạy chính xác nhất thế giới.

Lịch sử của chiếc đồng hồ cũng chứa đựng nhiều thú vị: Năm 1848, nhà thiên văn học của Hoàng Gia, ngài George Airey và luật sư Edmund Denison, một người thợ làm đồng hồ không chuyên, được giao nhiệm vụ thiết kế chiếc Đồng hồ Lớn, còn người trực tiếp làm ra nó là Edward Dent, một thợ chế tạo đồng hồ chuyên nghiệp. Chiếc chuông của đồng hồ đã phải đúc lại đến lần thứ hai mới thành công. Lần đầu vào năm 1856, chiếc chuông đầu tiên được vận chuyển đến tháp bằng một cỗ xe 16 con ngựa kéo với sự hỗ trợ của rất đông người. Chẳng may đến khi ngài Denison sử dụng chiếc búa tạ lớn để gõ thử, nó đã bị vỡ. Người ta đã đúc lại chiếc chuông thứ hai tại London vào năm 1858, sau đó phải mất 18 tiếng đồng hồ với nhiều kỳ công mới kéo được chuông lên tháp cao 60 mét. Tiếng chuông đầu tiên của Big Ben ngân lên vào tháng 7-1859. Nhưng, một lần nữa nó lại bị nứt sau 2 tháng sử dụng. Tuy nhiên người ta chỉ đơn giản xoay nó đi một góc để quả búa gõ không tác động trực tiếp vào vết nứt nữa, và hiện trạng này vẫn còn giữ nguyên cho đến ngày nay. Về cái tên Big Ben, không ai biết chính xác nguồn gốc của nó, tuy nhiên các giả thuyết được nhiều người nhắc đến nhất là, cái tên được đặt để gọi vị nghị sĩ đầu tiên của Hạ viện tên là Benjamin Hall, một người có chiều cao quá khổ, và giả thuyết khác, đó là nick name của một võ sĩ vô địch hạng nặng môn quyền Anh thời bấy giờ tên là Ben Caunt. Anh ta đấu trận cuối cùng trong sự nghiệp vào năm 1857, năm mà cái chuông đầu tiên ra mắt công chúng.

No comments:

Post a Comment